Cái được và mất trong đời người


Đời người có được ắt có mất, có vui thì ắt cũng sẽ buồn, có tham thì ắt sẽ có sân có hận. Khi con người tham lam truy cầu vật chất nhiều hơn những gì mình cần có, đó cũng chính là khi chúng ta bước lên chiếc thuyền mang tên đau khổ.

Tình yêu có thể mang lại niềm vui, nhưng cũng mang đến không ít đau khổ.
Tiền tài có thể mang lại giàu sang, nhưng cũng kèm theo không ít phiền não.
Thành công có thể khiến bạn vui vẻ, nhưng đến khi thất bại nỗi thống khổ lại càng mạnh mẽ hơn.
Nếu đạt được mục đích mà bạn vẫn hằng mong đợi, đó thật là niềm vui. Tuy nhiên khi mất đi, bạn cũng sẽ cảm thấy bi thương ngang bằng như vậy.
Khi bạn nhận được, đó là tám phần hạnh phúc, còn khi mất đi, cũng là tám phần đau khổ.
Có người vì làm giàu mà phải đánh đổi sức khỏe, gia đình hay tình cảm.
Có người trong sự nghiệp và thành tựu mất đi ba phần, nhưng chất lượng cuộc sống, sức khỏe hoặc thời gian lại nhiều hơn ba phần.
Có những thứ nhìn vào thì thấy như bất công, nhưng nếu nghĩ kỹ một chút, bạn sẽ cảm thấy mọi thứ thật ra đều công bằng.
Có người nghĩ rằng người giàu thường sẽ hạnh phúc hơn, đây thật là nhận thức sai lầm.
Một người nghèo chỉ cần có vài trăm đồng liền thấy vui, nhưng người giàu phải bỏ ra hàng trăm nghìn, thậm chí hàng triệu mới có được niềm vui như vậy.
Tiền của càng tăng lên, thì giá trị đồng tiền lại càng giảm xuống.
Khẩu vị càng nặng, thì khả năng cảm nhận hương vị lại càng kém đi.
Khi bụng rất đói, một chiếc bánh bao bỗng trở nên thơm ngon hấp dẫn. Nhưng khi đã thưởng thức 5, 6 chiếc bánh rồi, cảm nhận lúc này không còn như ban đầu.
Chuyện đời là vậy: Có quá nhiều tiền thì sợ bị cướp giật, nhà quá lớn lại sợ phải quét dọn, ăn quá nhiều lại sợ sẽ phát phì…
Đời người có được ắt có mất!
Khi bạn vui vẻ, phiền muộn cũng liền kề bên cạnh, và khi bạn đau buồn, đi kèm cũng chính là niềm vui. Cuối cùng, bạn sẽ nhận thấy rằng mọi thứ bạn có được và mất đi, cái tốt và cái xấu, đến cuối cùng, tất cả là như nhau.
Người có được trước thì phải mất trước, người có được sau thì sẽ mất sau. Vì vậy, đời người vốn dĩ không cần phải quá so đo, không phải quá tính toán, chỉ cần tự mình trải nghiệm là được rồi.
Có vấp ngã, đôi mắt mới nhìn thấy sáng suốt
Có đau thương lòng mới cứng rắn hơn
Có thẳng căng như một sợi dây đàn mới tạo ra những âm thanh huyền diệu.
Ông trời không lấy không của ai cái gì.Trong cái mất, chúng ta có thể tìm thấy cái được.
Mất đi bao nhiêu thì ta lại hạnh phúc bấy nhiêu khi đạt được.
Nhiều khi,quá dễ dàng để đạt được một thứ lại khiến người ta dễ chán nản.
Và đôi khi,để đạt được một thứ,bạn lại phải trả giá quá đắt
Kiếp người như xuân hạ thu đông, chúng ta đến trong cát bụi và lại về với hư không. Vậy nên, buông bỏ lòng tham, lấy biết đủ làm vui, lấy tùy duyên làm lẽ sống, tu tâm dưỡng tính, thân tâm thanh tịnh ắt an lạc một đời.
Được tạo bởi Blogger.