Con gái làm báo liệu có khó lấy chồng?

 Con gái làm báo liệu có khó lấy chồng?

Xinh đẹp, giỏi giang nhưng trong mắt đàn ông, nữ nhà báo lại… chưa đủ tiêu chuẩn làm vợ. Ảnh minh họa. 

Ngày cầm tấm bằng tốt nghiệp Báo chí trên tay, tôi nhận được tin nhắn của một anh bạn cũng làm phóng viên ở một tờ báo có tên tuổi: “Chúc mừng em, nhưng khôn hồn thì cưới chồng đi rồi hãy đi làm báo, hoặc cưới chồng ngay khi mới vào nghề”. Khi ấy, tôi định nhắn tin mắng cho anh bạn kia một trận nhưng bây giờ nghĩ lại tôi mới thấy thật thấm thía. 

Thực tế, cơ quan báo chí nào cũng có nhiều chị em ế chồng, đa số ở bộ phận phóng viên. Phóng viên đi nhiều, quen nhiều nên thường mơ cao, mà mấy anh trên cao thì lại thích mấy em gái trẻ chân dài chứ chẳng thèm lấy mấy em nhà báo lõi đời chỉ quen phê phán người khác. 

Trong khi đó, môi trường nghề nghiệp tạo cho nữ nhà báo có thói quen tỉnh táo và thẳng thắn. Mà đàn ông thì lại thích đàn bà có chút ngây thơ để họ có cơ hội khoe kiến thức và bản lĩnh. Với nữ nhà báo, anh chàng nào đó chỉ cần nói một câu là ngay lập tức nàng biết câu tiếp theo như thế nào. Thêm vào đó, nữ nhà báo lại không thể hiện quá nhiều biểu cảm, xúc động như tròn xoe mắt ngạc nhiên về cái sự hiểu biết của đối tác mà chỉ nghĩ đó là chuyện đương nhiên của mọi người.

Nữ nhà báo không làm được những việc như những người phụ nữ khác là ngồi xuýt xoa khen về kiến thức của người khác. Và tất nhiên, khi cái sỹ diện của đàn ông không được thăng hoa thì họ không muốn có lần hẹn tiếp theo. 

Nữ nhà báo cũng là những con người nhạy cảm, bản lĩnh, tỉnh táo và không kém phần xinh đẹp. Tuy nhiên, nữ nhà báo hiện nay vẫn có nguy cơ ế chồng cao. Bởi lẽ, đàn ông muôn đời vẫn là đàn ông. Đàn ông thích sự ngây thơ, cho dù nó là giả tạo. Mà nữ nhà báo lại không thể ngây thơ, cho dù cố tình giả tạo.

Có một bài thơ do một nam sinh viên báo chí khóa 1999 – 2003 sáng tác tặng các bạn nữ sinh viên báo chí vào ngày 8/3/2003. Một bài thơ giản dị, nôm na, không thật sự đặc sắc, nhưng gần gũi, và được nhiều sinh viên báo chí thích vì họ nhìn thấy mình trong đó, thấy nghề nghiệp tương lai của mình trong đó qua những thuật ngữ… “thuần báo chí” .

Anh yêu em, bố mẹ cản ngăn 
Con gái báo chí đoảng và vụng lắm 
Đi viết tối ngày, vắng nhà thăm thẳm 
Anh cưới em về sẽ hóa đá… vọng thê 

Bạn bè anh cũng lắm đứa chê 
Nhà báo quyết đoán, đỡ mày khối việc 
Nhưng cá tính quá thì đến trời cũng chết 
Xưa Tây Thi hiền mà còn nghiêng nước Phù Sai… 

Nhưng em ơi, tình yêu thì kể gì sai đúng, dở hay 
Anh không chọn cho mình quí bà Yan can cook 
Càng không phải tìm một hoa khôi hiền thục 
Anh yêu em vì… Anh yêu em! 

Vì em xoa dịu nỗi buồn bằng một ánh mắt êm, 
Dẫu ngòi bút của em luôn tuôn những lời bén ngời, sắc cạnh 
Vì em biết giận hờn cái lần anh trễ hẹn 
Dẫu trước đó cả ngàn lần em kiên nhẫn một nguồn tin 

Vì em vẫn dịu dàng nép dưới vai anh 
Trốn hạt mưa đầu mùa hay che tia nắng gắt 
Dù trước đó em tự mình lăn vào dòng khắc nghiệt 
Cho CHÂN – THIỆN – MỸ hiện lên trung thực đến vô bờ 

Vì em vẫn bảo rằng tình yêu chỉ ngắn ngủi hai từ 
Sao nhân loại mất cả đời tìm kiếm 
Chuyện chúng mình nào phải đâu sự kiện 
Phải biết nuôi vấn đề thành một phóng sự hay. 

Vì em bảo rằng dù gái hay trai 
Hễ dân báo chí đã yêu là yêu mãi 
Ừ, thôi mặc kệ mọi người cho anh là vụng dại 
Bài bút ký của đời mình, anh nhất quyết đặt tựa YÊU EM.

Bạn xem thêm:




Được tạo bởi Blogger.