Em có thấy tôi không, mùa thu?
Thu đã ào về gõ cửa khi em còn cuộn tròn trong chăn vội vàng gõ vài dòng tin nhắn qua lại nhạt nhẽo để duy trì một cuộc nói chuyện giúp nó không đi vào bế tắc. Thu đến chuếnh choáng như một thứ men ngấm vào bậc thềm để sáng sớm khi em bước ra em se sẽ run rẩy, tạm biệt những ngày hè hoang hoải nắng để đón những cơn mưa giao mùa sang thu vào lòng se sắt.
Em không hiểu tôi hay không hiểu mùa thu của những ngày mà trái tim tôi đang loạn bước trong lồng ngực. Em không hiểu tôi hay không hiểu những dãy phố dài màu xám hắt hiu loang loáng nước.
Em chờ đợi gì trong mùa thu khi bầu trời chẳng cao mây trắng chẳng bông xốp như chiếc bánh bông lan trên nền trời xanh. Em chờ đợi gì ở tôi khi tôi vẫn khắc khoải trong thu sóng sánh buồn.
Cô bé yêu tự do của tôi ơi tôi sẽ trả lại cho em đôi cánh để em liệng chao và thỏa thuê giữa những ước mơ dang dở của em còn tôi sẽ như con thuyền đứng đợi em ở bên kia bờ thu hanh hao nắng chờ em ùa về bên tôi sau bao ngày chao nghiêng mỏi mệt. Cô bé ương bướng của tôi ơi tôi sẽ vẫn giữ em trong sâu thẳm trái tim tôi và để em cùng bước đi trong những giấc mơ tôi và tôi hứa là tôi sẽ không mơ những giấc mơ mỏi mệt để em nhẹ bẫng và an nhiên.
Thu về kìa em ...
Bạn xem thêm: